“Hãy quên đi tất cả để có một tương lai tốt đẹp. Tình yêu là thứ thoáng qua và thời gian sẽ chữa lành những đau buồn. Anh yêu em”, là những dòng chữ cuối cùng người chồng để lại cho vợ trước khi tự kết liễu đời mình.
Lời thú nhận đau lòng
Trong bữa tiệc của công ty, Byron Hattman khoe đã qua đêm với nữ đồng nghiệp xinh đẹp Sydney Rutledge, thậm chí còn giễu cợt việc chắc hẳn cô đã bị người chồng bận rộn của mình “bỏ đói” chuyện vợ chồng.
Thời điểm đó, Byron không ngờ rằng chồng của Sydney – bác sĩ Robert C.Rutledge đứng ngay gần đó và đã nghe hết mọi chuyện.
Sydney đã phải đối mặt với những lời chất vấn của chồng vào đêm hôm đó. Cô thú nhận và kể lại cho chồng toàn bộ sư việc trong sự cuồng loạn với hai hàng nước mắt chảy liên tục. Sydney thề thốt bị Byron xâm hại và cô đã cố gắng chống trả bằng mọi cách.
“Tôi rất đau lòng, rất buồn về điều đó. Chúng tôi đã ngồi cả đêm để nói về nó”, Robert sau này cho biết.
Sáng hôm sau, bác sĩ Robert quyết định gọi cho tình địch để nói rằng anh ta hãy để cho Sydney được yên, tránh xa cô ra.
Nhưng Byron không dường như không chịu lùi bước. Anh tiếp tục gọi điện cho Sydney khi biết chồng cô đang ở bệnh viện. Byron thậm chí còn quấy rối vợ chồng Sydney bằng nhiều cách như mua một chiếc quần lót phụ nữ và gửi cho Robert qua đường bưu điện, kèm theo ghi chú rằng nó thuộc về Sydney.
Mọi chuyện tồi tệ hơn khi Sydney thông báo với chồng rằng mình đã có thai. Lịch trình bận rộn của Robert và tình trạng mối quan hệ của họ đã chứng minh rằng đứa bé không phải là của anh.
Byron sau đó gọi điện cho vợ chồng bác sĩ yêu cầu đưa 2.000 USD để đổi lấy sự bình yên. Robert chấp nhận với điều kiện Byron phải rời khỏi địa phương.
Kết cục bi thảm
Vào ngày 14/12/1948, hai người đàn ông hẹn gặp để thương lượng với nhau ở Roosevelt, khách sạn xa xỉ bậc nhất thành phố. Tại đây, án mạng đã xảy ra.
2h sáng 17/12/1948, Sydney mở cửa căn hộ và thấy một đoàn thám tử bên ngoài yêu cầu Robert đi theo họ. Trên đường đi, vị bác sĩ với chiếc mũi bị gãy bỗng nhiên bất tỉnh. Robert nhanh chóng được đưa đến bệnh viện và hôn mê trong khoảng 12 giờ. Sau khi tỉnh dậy, anh ta nói rằng mình đã uống quá liều thuốc ngủ đồng thời thừa nhận là hung thủ giết chết Byron.
“Anh không nên đưa tôi vào bệnh viện”, Robert nói khi cảnh sát bắt đầu thẩm vấn. “Tôi thà chết còn hơn. Dù sao thì sự nghiệp của tôi giờ cũng đã bị hủy hoại \”.
Robert khai đã đến khách sạn và đợi Byron. Hai người đàn ông sau đó xảy ra tranh cãi. Robert đã rút 2.000 USD để đưa cho Byron theo yêu cầu để ngăn chặn hành vi quấy rối, nhưng Byron cười khẩy nói không cần tiền. Điều này khiến Robert tức giận và một cuộc chiến đã nổ ra. Robert cho biết Byron rút dao ra trước nhưng vị bác sĩ đã giật lại được. Byron đã chẳng may ngã trúng vào mũi dao. Robert sau đó tắm rửa, lấy con dao, kính và tiền trong ví của Byron rồi rời đi.
Tuy nhiên, lời khai này đã không thuyết phục được cơ quan chức năng khi nạn nhân bị vết đâm sâu tới 15 cm. Công tố viên lập luận rằng Robert đã đợi Byron và bất ngờ tấn công nạn nhân từ phía sau. Byron cố gắng chạy ra khỏi phòng nhưng khi ngã trên sàn đã bị Robert rút dao đâm chết.
Tháng 5/1949, bồi thẩm đoàn mất 5 giờ đồng hồ tuyên bác sĩ Robert phạm tội Giết người cấp độ hai với hình phạt 70 năm, với khả năng được ân xá sau 30 năm.
Trong khi kháng cáo và đợi phán quyết của Tòa án Tối cao Iowa, Robert được tại ngoại. Vợ chồng họ chuyển đến Houston, mở phòng khám nhi khoa và chờ phán quyết cuối cùng.
Năm 1951, tòa án giữ nguyên bản án với Robert. Nhưng khi đến bắt, cảnh sát thấy phòng khám đóng cửa và vị bác sĩ đã mất tích. 5 ngày sau, xác Robert được tìm thấy ở ngoại ô Houston. Anh ta tự sát bằng cách nổ máy ôtô, luồn ống xả khói vào xe đóng kín.
Trước khi chết, Robert để lại một mảnh giấy cho vợ với nội dung: “Xin lỗi vì đã chọn cách này nhưng anh nghĩ nó là tốt nhất cho em. Hãy quên đi tất cả để có một tương lai tốt đẹp. Tình yêu là thứ thoáng qua và thời gian sẽ chữa lành những đau buồn. Anh yêu em”.
(Hết)