Trên báo New York Times, nữ bác sĩ Daniela Lamas – phục vụ tại khu chăm sóc đặc biệt (ICU) của Bệnh viện Brigham và phụ nữ ở Boston – chia sẻ thông điệp hy vọng giữa nỗi lo về biến thể Omicron.
* Bà Daniela Lamas là bác sĩ phổi và chăm sóc đặc biệt tại Bệnh viện Brigham và phụ nữ (BWH) ở thành phố Boston, bang Massachusetts, Mỹ. Tuổi Trẻ Online lược dịch bài viết của bác sĩ Lamas.
“Gần một năm trước, tôi và các đồng nghiệp hào hứng xếp hàng để được tiêm mũi vắc xin COVID-19 đầu tiên. Chúng tôi đã đăng những bức ảnh đi tiêm vắc xin của mình lên mạng xã hội, xem đó như những lời hứa với bản thân rằng năm 2021 rồi sẽ khác.
Và đúng như vậy. Vắc xin COVID-19 cùng với số ca nhiễm giảm đi đã cho phép ngay cả những người dễ bị tổn thương nhất trong chúng ta có thể tái hòa nhập cộng đồng, cho phép lên kế hoạch đi du lịch trong thận trọng, và cho phép chúng ta hy vọng.
Nhưng giờ đây, với việc biến thể Omicron với khả năng lây nhiễm cao đang quét qua nước Mỹ, ta rất dễ cảm thấy mình bị đánh bại. Khi lướt tin tức trên điện thoại, bản thân tôi thấy lo lắng và thất vọng đến kiệt quệ.
Nhưng câu chuyện biến thể Omicron không phải là câu chuyện về sự thất bại của vắc xin hay là dấu hiệu cho thấy cuộc sống của chúng ta sẽ mãi mãi bị con virus này thống trị. Mà ngược lại!
Chúng ta có lý do để hy vọng. Giờ đây chúng ta có các công cụ và kiến thức cho phép chúng ta giữ an toàn và bảo vệ những người khác bất chấp sự hiện diện của biến thể Omicron.
Có thể thách thức lớn hơn sẽ là duy trì lòng nhân đạo tập thể của chúng ta trong thời điểm hiện nay – thời điểm có thể chứng kiến một đợt bùng phát dịch khác ở những người chưa được tiêm phòng.
Khoa học đang phát triển nhanh chóng, và hai năm qua đã dạy chúng ta cần khiêm tốn trong những dự đoán của mình. Chúng ta vẫn chưa biết chắc chắn liệu biến thể Omicron có gây ra bệnh nhẹ hơn hay không, hay có phải tình trạng nhiễm bệnh nhẹ hơn mà chúng ta đang thấy là nhờ tiêm phòng và nhờ lần mắc COVID-19 trước.
Nhưng tất cả bằng chứng cho đến nay đều chỉ ra rằng phần lớn những người trong chúng ta được tiêm phòng đầy đủ (gồm cả tiêm mũi tăng cường) đều sẽ đối mặt với bệnh tương đối nhẹ.
Điều này không có nghĩa là chúng ta sẽ hành xử bất cẩn, vì còn rất nhiều điều vẫn chưa biết, và mọi quyết định của chúng ta đều ảnh hưởng đến vô số người khác. Nhưng với việc tiêm phòng, đeo khẩu trang và được xét nghiệm nhanh, chúng ta được trang bị tốt hơn để quản lý rủi ro mà không khiến cuộc sống của mình bị trì trệ…
Đi ngang qua phòng chăm sóc đặc biệt vào một buổi chiều gần đây, tôi bắt gặp một cảnh tượng quen thuộc.
Có 6 bệnh nhân được đặt nội khí quản và ở một mình, hầu hết nằm sấp. Một trong các y tá bước ra khỏi phòng, nhanh chóng tháo khẩu trang N95 của cô và đeo một chiếc khẩu trang phẫu thuật. “Tất cả họ đều chưa được tiêm vắc xin COVID-19” – cô ấy nói.
Dưới sảnh, một đồng nghiệp gọi tôi đến. Một bệnh nhân mà tôi đã chăm sóc vào một đêm cách đây vài tuần – đó là một bà mẹ ở độ tuổi 30 mắc COVID-19 và suy hô hấp nặng – cuối cùng đã được chuyển đến bệnh viện chăm sóc cấp tính dài hạn. Tôi nhìn vào sau bức màn. Cô ấy tỉnh táo, hết sức yếu ớt, nhưng còn sống.
Đầu ngày hôm đó, đồng nghiệp của tôi đã giải thích cho cô ấy những gì đã xảy ra trong thời gian nằm viện dài ngày của cô và điều gì có thể xảy ra tiếp theo trong quá trình hồi phục. Sau đó, anh ta ngưng lại và chuyển giọng, nói với bệnh nhân rằng cô nên bỏ qua bất kỳ cảm giác tội lỗi hoặc xấu hổ nào mà cô có thể cảm thấy vì không đi tiêm phòng.
Cô bắt đầu khóc và sau đó cô hỏi anh ấy liệu cô có thể tiêm vắc xin COVID-19 hay không. Cô đã được tiêm liều vắc xin COVID-19 đầu tiên ngay sau đó…
Chiến thắng trước con virus này sẽ trông như thế nào? Tôi đã từng nghĩ rằng tôi sẽ chăm sóc cho bệnh nhân COVID-19 cuối cùng, nhưng bây giờ tôi nhận ra rằng không phải vậy.
COVID-19 sẽ trở thành bệnh đặc hữu, giống như một số loại bệnh do virus khác, và khi mỗi mùa đông đến, tôi sẽ gặp một vài bệnh nhân COVID-19 bị bệnh đến mức phải nằm trong phòng ICU, gặp người chưa tiêm phòng hoặc bị suy giảm miễn dịch hoặc không may mắn.
Chúng tôi sẽ chăm sóc họ bằng những kinh nghiệm mà chúng tôi đã có được trong hai năm qua. Không ai sẽ phản ứng với sự hoảng sợ hay tức giận. Dịch bệnh này cũng sẽ giống với bệnh cúm hoặc những bệnh đường hô hấp khác”.